Mục đích nghiên cứu
Mục đích góp phần phát triển du lịch Hà Nam
Phát triển du lịch văn hóa tại Hà Nam không chỉ giúp nâng cao nhận thức về giá trị văn hóa của địa phương mà còn đóng góp vào việc bảo tồn và phát huy các giá trị văn hóa độc đáo Điều này tạo ra cơ hội để khai thác hiệu quả các tài nguyên văn hóa, từ đó thúc đẩy sự phát triển bền vững của du lịch văn hóa ở tỉnh Hà Nam.
3 Nhiệm vụ của đề tài
Tổng hợp thống kê các số liệu, tài liệu thu thập đ-ợc Điều tra khảo sát thực tế, kh
Phân tích các điều kiện phát triển du lịch văn hóa tại tỉnh Hà Nam bao gồm tài nguyên du lịch, cơ sở hạ tầng, nguồn nhân lực và doanh thu du lịch Đề xuất những giải pháp nhằm thúc đẩy sự phát triển của du lịch văn hóa ở Hà Nam, đồng thời đưa ra một số kiến nghị thiết thực để nâng cao hiệu quả và sức hấp dẫn của ngành du lịch tại địa phương.
4 Đối t-ợng và phạm vi nghiên cứu Điều kiện phát triển du lịch Văn hóa của tỉnh Hà Nam
Phạm vi nghiên cứu đ-ợc giới hạn trong phạm vi lãng thổ của tỉnh Hà Nam Thời gian là các số liệu thống kê 2004- 2008
5 Ph-ơng pháp nghiên cứu
Phương pháp nghiên cứu bao gồm việc thu thập và xử lý dữ liệu, chủ yếu từ các tài liệu của Sở Văn hóa, Thể thao và Du lịch tỉnh Hà Nam.
Ngoài phần mở đầu, kết luận, Tài liệu tham khảo, Phụ lục, Nội dung chính gồm có 3 ch-ơng
Ch-ơng 1 Cơ sở lý luận về phát triển loại hình du lịch văn hoá
Ch-ơng 2 Các điều kiện phát triển loại hình du lịch văn hoá của tỉnh Hà Nam
Ch-ơng 1: Cơ sở lý luận về du lịch văn hoá
Từ "văn hoá" có nguồn gốc từ tiếng Latinh, mang ý nghĩa là trồng trọt, bắt đầu từ việc vỡ đất và chăm bón trong nông nghiệp Điều này cho thấy rằng văn hoá gắn liền với lao động và hoạt động của con người trong việc cải tạo tự nhiên.
Theo UNESCO, "văn hóa" được hiểu theo nghĩa rộng nhất, là một phức thể bao gồm các đặc trưng về tinh thần, vật chất, trí thức và tình cảm, tạo nên bản sắc của cộng đồng, gia đình, xóm làng, vùng miền, quốc gia và xã hội Văn hóa không chỉ bao gồm nghệ thuật và văn chương, mà còn bao gồm lối sống, quyền cơ bản của con người, hệ thống giá trị và truyền thống tín ngưỡng.
Có những di sản văn hoá hữu thể: Đình, đền, chùa Miếu, mạo, lăng, mộ, nhà sàn…
Di sản văn hóa vô hình bao gồm những biểu hiện tinh thần và không thể chạm vào của văn hóa, được truyền bá và biến đổi qua thời gian nhờ vào quá trình tái tạo của cộng đồng Những di sản này bao gồm lễ hội, ca múa nhạc truyền thống, ngôn ngữ truyền miệng, phong tục tập quán, cách nấu ăn và các món ăn đặc trưng Di sản văn hóa hữu hình và vô hình có mối liên hệ chặt chẽ, tương tác như thân xác và tâm trí của con người.
Cách hiểu “ Văn hoá” theo nghĩa hẹp của UNESCO:
Văn hóa là tổng thể các hệ thống biểu trưng và ký hiệu, ảnh hưởng đến cách ứng xử và giao tiếp trong một cộng đồng, tạo nên những đặc trưng riêng biệt cho cộng đồng đó.
Văn hoá là hệ thống giá trị dùng để đánh giá các sự việc và hiện tượng trong cộng đồng, xác định chúng là đẹp hay xấu, đạo đức hay vô luân, phải hay trái, đúng hay sai.
Văn hoá, mặc dù có nhiều định nghĩa khác nhau, nhưng nhìn chung phải có tính hệ thống, với mọi hiện tượng và sự kiện trong nền văn hoá liên quan mật thiết đến nhau Đặc trưng quan trọng thứ hai của văn hoá là tính giá trị, trong đó "Văn" mang nghĩa là vẻ đẹp và giá trị Văn hoá thể hiện sự trở thành đẹp và có giá trị, đồng thời chứa đựng cái đẹp và giá trị, là thước đo mức độ nhân bản của con người.
Các giá trị văn hoá được phân chia thành giá trị vật chất và giá trị tinh thần, trong đó giá trị tinh thần bao gồm giá trị đạo đức và giá trị phẩm mỹ Theo thời gian, giá trị có thể được phân loại thành giá trị vĩnh cửu và giá trị nhất thời, với các loại giá trị như lỗi thời, hiện hành và đang hình thành Văn hoá, với đặc trưng nhân sinh, là sản phẩm của hoạt động thực tiễn của con người, phản ánh sự biến đổi của tự nhiên dưới tác động của con người Điều này phân biệt con người sáng tạo với loài vật bản năng, đồng thời xác định văn hoá như một công cụ giao tiếp quan trọng Ngoài ra, văn hoá còn có tính lịch sử, hình thành qua nhiều thế hệ và thường xuyên tự điều chỉnh, phân loại và phân bố lại các giá trị.
Truyền thống văn hóa được gìn giữ và phát triển thông qua giáo dục, đóng vai trò quan trọng trong việc hình thành nhân cách con người Những đặc trưng cơ bản của văn hóa giúp chúng ta định nghĩa văn hóa một cách rõ ràng hơn.
Văn hóa là tập hợp các giá trị vật chất và tinh thần do con người sáng tạo và tích lũy qua quá trình tương tác với môi trường tự nhiên và xã hội Theo định nghĩa của Trần Ngọc Thêm, văn hóa Việt Nam là một hệ thống hữu cơ phản ánh sự hoạt động thực tiễn của con người.
1.1.2 Du lịch văn hoá- Văn hoá du lịch
Văn hóa du lịch là tổng hòa các hành vi ứng xử của người quản lý, doanh nghiệp du lịch, khách du lịch và cộng đồng địa phương, liên quan đến tài nguyên và môi trường du lịch Nó bao gồm các hoạt động tạo ra môi trường văn hóa tại các điểm du lịch, nhằm làm hài lòng khách du lịch tại các điểm đến.
Văn hóa du lịch không chỉ là hoạt động giải trí mà còn là cách thể hiện bản sắc văn hóa độc đáo của một dân tộc, cộng đồng hay vùng địa lý cụ thể Những người làm du lịch, bao gồm cả quản lý và kinh doanh, đóng vai trò quan trọng trong việc tạo ra những giá trị đặc sắc cho ngành du lịch Qua đó, văn hóa du lịch góp phần làm phong phú thêm trải nghiệm của du khách và bảo tồn những giá trị văn hóa truyền thống.
Du lịch văn hoá là hình thức du lịch dựa vào các giá trị văn hoá của một quốc gia, bao gồm cả giá trị văn hoá vật thể và phi vật thể Hình thức du lịch này không chỉ đòi hỏi sự tham gia của bốn nhóm nhân tố với mục đích khác nhau mà còn mang những đặc trưng riêng Đặc biệt, tài nguyên văn hoá là yếu tố quyết định trong việc xây dựng chương trình du lịch văn hoá, bao gồm các điểm văn hoá đặc trưng của một vùng hoặc quốc gia.