Cơ sở lý luận và thực tiễn về vai trò của hội nông dân trong phát triển
Cơ sở lý luận về vai trò của hội nông dân trong phát triển kinh tế - xã hội ở nông thôn
2.1.1 Một số khái niệm cơ bản a Khái niệm về hội nông dân
Hội Nông dân Việt Nam là một tổ chức chính trị - xã hội do Đảng Cộng sản Việt Nam lãnh đạo, đóng vai trò quan trọng trong việc xây dựng và bảo vệ Tổ quốc xã hội chủ nghĩa Được thành lập từ Nông hội đỏ vào ngày 14 tháng 10 năm 1930, Hội luôn trung thành với Đảng và dân tộc qua các thời kỳ cách mạng Trong bối cảnh thực hiện đường lối đổi mới của Đảng, Hội Nông dân Việt Nam giữ vai trò nòng cốt trong phong trào nông dân và công cuộc xây dựng nông thôn mới.
Hội Nông dân Việt Nam nhằm tập hợp và đoàn kết nông dân, xây dựng giai cấp nông dân vững mạnh, đóng góp vào sự nghiệp công nghiệp hóa, hiện đại hóa nông nghiệp, nông thôn Hội tiếp tục đổi mới hoạt động, nâng cao vai trò đại diện và bảo vệ quyền lợi hợp pháp của hội viên Đồng thời, phát huy truyền thống yêu nước, tinh thần cách mạng và lao động sáng tạo, Hội cũng tích cực hội nhập quốc tế, thúc đẩy phát triển kinh tế - xã hội, xây dựng văn hóa và giữ vững quốc phòng, an ninh, góp phần thực hiện mục tiêu dân giàu, nước mạnh, dân chủ, công bằng, văn minh theo định hướng xã hội chủ nghĩa.
Tăng trưởng kinh tế là sự gia tăng sản lượng thực tế của một nền kinh tế trong một khoảng thời gian nhất định, thể hiện sự gia tăng thu nhập và phát triển tổng thể của nền kinh tế Khái niệm này được hiểu một cách sâu sắc từ nhiều góc độ khác nhau, phản ánh sự cải thiện trong đời sống kinh tế và xã hội.
Sự gia tăng trong một khoảng thời gian nhất định, thường là một năm, có thể được đánh giá qua hai yếu tố: quy mô và tốc độ Quy mô tăng trưởng cho thấy mức độ gia tăng, trong khi tốc độ tăng trưởng phản ánh sự nhanh hay chậm của sự gia tăng này giữa các thời kỳ (Robert, 1991; Gregory et al., 1992).
Lý thuyết phát triển bao gồm nhiều khía cạnh như kinh tế, dân trí, giáo dục, y tế, sức khỏe và môi trường Trong đó, lý thuyết phát triển kinh tế được xây dựng bởi các nhà kinh tế học nổi tiếng như Smith, Malthus, Ricardo, Marx và Keynes, những người đã có những đóng góp quan trọng vào việc hiểu rõ hơn về quá trình phát triển của nền kinh tế.
Năm 1946, quá trình phát triển kinh tế được phân tích và giải thích qua các hiện tượng kinh tế, đồng thời dự đoán về sự phát triển trong tương lai Phát triển kinh tế được hiểu là sự lớn lên và tăng tiến về mọi mặt trong một khoảng thời gian nhất định, bao gồm cả sự gia tăng quy mô sản lượng (tăng trưởng) và sự tiến bộ trong cơ cấu kinh tế xã hội (Michael và Stephen, 2012).
Phát triển là một quá trình liên tục, phức tạp, nhằm nâng cao mức sống của con người và đảm bảo phân phối công bằng những thành quả từ sự tăng trưởng trong xã hội.
"Phát triển" là một khái niệm phức tạp và mơ hồ, ảnh hưởng đến cả lý thuyết lẫn chính trị (Thomas, 2004) Nó được hiểu là một sự kiện đánh dấu giai đoạn mới trong quá trình thay đổi hoặc là sự thay đổi bản chất của một quá trình Thông thường, "phát triển" được coi là một sự thay đổi tích cực, đặc biệt khi nói đến các khía cạnh xã hội và hệ thống kinh tế xã hội.
“Phát triển” không chỉ đơn thuần là cải thiện trong một hệ thống hay các yếu tố thành phần, mà còn là một khái niệm đa chiều Cải thiện trong hệ thống phức tạp như kinh tế xã hội có thể diễn ra ở các bộ phận khác nhau, với tốc độ và cách thức khác nhau, và được thúc đẩy bởi nhiều lực lượng khác nhau Hơn nữa, sự phát triển của một phần trong hệ thống có thể gây bất lợi cho sự phát triển của các phần khác, dẫn đến xung đột Do đó, việc đo lường sự phát triển cần phải xem xét từ nhiều góc độ khác nhau (Lorenzo, 2011).
Phát triển là một khái niệm triết học mô tả quá trình tiến bộ từ thấp đến cao, từ đơn giản đến phức tạp, và từ kém hoàn thiện đến hoàn thiện hơn Quá trình này diễn ra dần dần và có những bước nhảy vọt, dẫn đến sự xuất hiện của cái mới thay thế cái cũ Theo quan điểm này, sự phát triển là kết quả của những thay đổi dần dần về lượng, dẫn đến sự thay đổi về chất, diễn ra theo hình xoáy ốc, với mỗi chu kỳ lặp lại như ban đầu nhưng ở cấp độ cao hơn.
Trong triết học, "phát triển" ám chỉ quá trình tiến hóa từ thấp đến cao, từ đơn giản đến phức tạp, và từ kém hoàn thiện đến hoàn thiện hơn Quá trình này diễn ra một cách dần dần và nhảy vọt, dẫn đến sự ra đời của cái mới thay thế cái cũ Sự phát triển được xem là kết quả của những thay đổi dần dần về lượng, dẫn đến sự thay đổi về chất, và diễn ra theo hình xoáy ốc, trong đó mỗi chu kỳ lặp lại những đặc điểm ban đầu nhưng ở cấp độ cao hơn.
Tăng trưởng và phát triển thường bị nhầm lẫn là đồng nghĩa, nhưng thực tế chúng có sự khác biệt rõ rệt Tăng trưởng chủ yếu đề cập đến việc gia tăng số lượng sản phẩm, trong khi phát triển không chỉ bao gồm việc tăng số lượng mà còn cải thiện về chất lượng và đa dạng hóa sản phẩm, đồng thời điều chỉnh cơ cấu và phân bố của cải một cách hợp lý (Gregory et al., 1992).
Lý thuyết phát triển bao gồm nhiều khía cạnh như phát triển kinh tế, dân trí, giáo dục, y tế, sức khoẻ và môi trường Phát triển được hiểu là quá trình gia tăng toàn diện của nền kinh tế trong một khoảng thời gian nhất định, bao gồm cả sự gia tăng quy mô sản lượng (tăng trưởng) và sự tiến bộ trong cơ cấu kinh tế xã hội (Michael and Stephen, 2012).
Cho đến nay, có nhiều quan niệm khác nhau về phát triển kinh tế theo các trường phái khác nhau Quan điểm cổ điển cho rằng phát triển đồng nghĩa với tăng trưởng kinh tế, trong khi quan điểm hiện đại, như của Amartya Sen, nhấn mạnh rằng phát triển là quá trình hiện đại hóa, bao gồm công nghiệp hóa, đô thị hóa và gia tăng ứng dụng công nghệ trong tất cả các lĩnh vực của nền kinh tế, kể cả xã hội và văn hóa.
Phát triển không chỉ đơn thuần là tăng trưởng kinh tế mà còn là việc nâng cao chất lượng cuộc sống và đảm bảo tự do cho con người Cách tiếp cận của Amartya Sen có vẻ phù hợp hơn với các quốc gia đã phát triển, khi nhấn mạnh vào sự tự do và khả năng của cá nhân trong việc cải thiện đời sống.