TỔNG QUAN VỀ ĐỀ TÀI NGHIÊN CỨU
Kết cấu đề tài
2.1 Một số khái niệm cơ bản liên quan đến các yếu tố ảnh hưởng đến quyết định lựa chọn điểm đến của khách du lịch tại điểm đến tỉnh Champasak, nước CHDCND Lào.
2.1.1 Khái niệm quyết định lựa chọn điểm đến của khách du lịch
- Lựa chọn điểm đến của khách du lịch
Điểm đến du lịch là khái niệm rộng, được nghiên cứu từ nhiều góc độ khác nhau Nói chung, điểm đến du lịch là nơi thu hút khách du lịch đến tham gia các hoạt động vui chơi giải trí và lưu trú qua đêm Tất cả điểm đến du lịch đều phụ thuộc vào tài nguyên du lịch sẵn có.
Lựa chọn điểm đến du lịch là một quá trình quan trọng, trong đó khách du lịch tiềm năng xác định điểm đến phù hợp từ nhiều lựa chọn khác nhau để đáp ứng nhu cầu và mong muốn của họ liên quan đến hoạt động du lịch.
Theo Từ điển New Shorter Oxford, điểm đến là nơi mà người hoặc vật sẽ đến, là điểm cuối của hành trình Trong lĩnh vực du lịch, nhiều học giả đã đưa ra quan niệm khác nhau về điểm đến Buhalis (2000) định nghĩa điểm đến là sự kết hợp của các sản phẩm và dịch vụ du lịch dưới thương hiệu cụ thể Ông nhấn mạnh rằng điểm đến là những vùng địa lý độc đáo với các yếu tố chính như tính hấp dẫn, khả năng tiếp cận, các hoạt động trọn gói và dịch vụ bổ trợ.
Điểm đến du lịch được xác định theo phạm vi lãnh thổ, là vị trí mà du khách đến để thỏa mãn nhu cầu của chuyến đi Theo Giuseppe Marzano (2007), điểm đến du lịch có thể là một thành phố, thị xã hoặc khu vực kinh tế, nơi có sự tích lũy đáng kể từ các khoản thu du lịch và có thể bao gồm một hoặc nhiều điểm tham quan hấp dẫn.
Theo Luật du lịch Indonesia: ‘‘Điểm đến du lịch là nơi có cảnh quan thiên
CƠ SỞ LÝ THUYẾT VÀ MÔ HÌNH NGHIÊN CỨU
Một số khái niệm cơ bản liên quan đến các yếu tố ảnh hưởng đến quyết định lựa chọn điểm đến của khách du lịch tại điểm đến tỉnh Champasak, nước
2.1.1 Khái niệm quyết định lựa chọn điểm đến của khách du lịch
- Lựa chọn điểm đến của khách du lịch
Điểm đến du lịch là khái niệm rộng, được nghiên cứu từ nhiều góc độ khác nhau Nói một cách đơn giản, điểm đến du lịch là nơi có sức hấp dẫn, thu hút du khách đến tham gia các hoạt động giải trí và lưu trú qua đêm Tất cả các điểm đến du lịch đều dựa vào tài nguyên du lịch để tạo ra sức hút.
Theo Hwang và cộng sự (2006), quá trình lựa chọn điểm đến du lịch diễn ra khi một khách du lịch tiềm năng chọn lựa một điểm đến từ nhiều lựa chọn khác nhau để đáp ứng nhu cầu liên quan đến hoạt động du lịch của họ.
Theo Từ điển New Shorter Oxford, "điểm đến" là nơi mà người hoặc vật sẽ tới, là điểm cuối của hành trình Trong lĩnh vực du lịch, Buhalis (2000) định nghĩa điểm đến là "hỗn hợp sản phẩm và dịch vụ du lịch được tiêu thụ dưới thương hiệu của một điểm đến" Ông cũng nhấn mạnh rằng điểm đến được xác định là những vùng địa lý độc đáo, có các yếu tố như tính hấp dẫn, khả năng tiếp cận, hoạt động trọn gói và dịch vụ bổ trợ.
Điểm đến du lịch được xác định theo phạm vi không gian lãnh thổ, là vị trí mà du khách hướng tới để thoả mãn nhu cầu của chuyến đi Theo Giuseppe Marzano (2007), điểm đến du lịch có thể là một thành phố, thị xã hoặc khu vực kinh tế, nơi tích lũy đáng kể từ doanh thu du lịch và có thể chứa nhiều điểm tham quan hấp dẫn.
Theo Luật du lịch Indonesia, điểm đến du lịch được định nghĩa là nơi có cảnh quan thiên nhiên hấp dẫn và là sản phẩm sáng tạo của con người, có khả năng thu hút khách du lịch và đảm bảo sự bền vững cho hoạt động kinh doanh du lịch Đồng thời, điểm đến này còn góp phần thúc đẩy sự phát triển kinh tế, văn hóa và xã hội của cộng đồng địa phương, cũng như gìn giữ và phát huy các giá trị văn hóa, tín ngưỡng và phong tục tập quán trong xã hội.
Luật du lịch Việt Nam (2005) định nghĩa điểm du lịch là nơi có tài nguyên hấp dẫn phục vụ nhu cầu tham quan của khách, thuộc cấp thấp nhất trong hệ thống phân vị vùng du lịch với quy mô nhỏ và không gian riêng biệt Trong khi đó, Luật du lịch Việt Nam (2017) nhấn mạnh điểm du lịch là nơi có tài nguyên được đầu tư và khai thác cho khách du lịch Tuy nhiên, cả hai khái niệm này vẫn chưa rõ ràng về quy mô, mức độ, điều kiện tiếp cận và vấn đề quản lý nhà nước trong phát triển du lịch.
Theo Tổ chức Du lịch thế giới (UNWTO), điểm đến du lịch là nơi khách lưu lại ít nhất một đêm, với các sản phẩm và dịch vụ du lịch cụ thể, được quản lý và có hình ảnh cạnh tranh trên thị trường Khái niệm này bao quát từ toàn bộ quốc gia, lục địa cho đến các địa phương như tỉnh, thành phố, và được sử dụng để nghiên cứu quản lý điểm đến du lịch Điểm đến không chỉ phục vụ khách trong thời gian nghỉ ngơi mà còn mở rộng các hoạt động dịch vụ để đáp ứng nhu cầu của họ Đối với du lịch inbound, điểm đến thực hiện "xuất khẩu vô hình" tài nguyên du lịch và "xuất khẩu tại chỗ" dịch vụ địa phương, nhằm thu hút ngoại tệ và tạo việc làm cho cư dân UNWTO nhấn mạnh sự phối hợp trong phát triển tài nguyên và tiện nghi du lịch địa phương, nhằm thu hút du khách và triển khai hoạt động xúc tiến hiệu quả ở cả thị trường nội địa và quốc tế.
Điểm đến du lịch được định nghĩa là một quốc gia hoặc vùng lãnh thổ/địa phương sở hữu các tài nguyên du lịch hấp dẫn, có khả năng thu hút khách du lịch Để trở thành một điểm đến lý tưởng, khu vực này cần có cơ sở hạ tầng cơ bản và hạ tầng du lịch phát triển, cùng với các sản phẩm dịch vụ hỗ trợ đáp ứng nhu cầu của du khách.
- Quyết định lựa chọn điển đến của khách du lịch
Theo Um và Crompton (1990), quyết định lựa chọn điểm đến du lịch là quá trình chọn lựa một địa điểm từ danh sách các điểm đến phù hợp với nhu cầu của du khách.
Theo Hwang (2006), quyết định lựa chọn điểm đến du lịch là giai đoạn quan trọng, trong đó khách du lịch đưa ra quyết định cuối cùng về điểm đến của mình Điều này có nghĩa là họ sẽ chọn một điểm đến từ danh sách các lựa chọn đã được nghiên cứu trước đó, và chính thức trở thành người tiêu dùng trong ngành du lịch.
2.1.2 Phân loại điểm đến du lịch Điểm đến du lịch đóng vai trò quan trọng và quyết định đến sự phát triển du lịch của một đất nước, một địa phương Điểm đến du lịch là nơi tạo ra sức thu hút đối với khách du lịch ở trong nước và ở nước ngoài Điểm đến du lịch có tính hấp dẫn và có sức thu hút khách du lịch càng cao thì lượng khách du lịch trong nước và quốc tế đến càng lớn Dịch vụ và hàng hoá phục vụ khách tiêu thụ càng nhiều về số lượng , đa dạng về cơ cấu và chủng loại, chất lượng cao thì doanh thu càng lớn và hiệu quả kinh tế - xã hội càng cao.
Việc phân loại điểm đến du lịch dựa trên những tiêu thức khác nhau Những cách phân loại chủ yếu là:
1) Căn cứ giá trị tài nguyên du lịch: có điểm đến có giá trị tài nguyên tự nhiên, điểm đến có giá trị tài nguyên nhân văn.
2) Căn cứ vị trí địa lý: có điểm đến ở vùng biển hay vùng núi, thành phố hay nông thôn.
3) Căn cứ vị trí quy hoạch: có điểm đến thuộc trung tâm du lịch của vùng, điểm đến vùng phụ cận.
4) Căn cứ hình thức sở hữu: có điểm đến thuộc sở hữu nhà nước, điểm đến thuộc sở hữu tư nhân.
5) Căn cứ mục đích hay đặc điểm của dịch vụ tại điểm đến: có điểm đến du lịch văn hóa, điểm đến du lịch sinh thái, điểm đến là các trung tâm vui chơi giải trí, khu nghỉ dưỡng, liên hiệp thể thao, trung tâm hội nghị,
6) Căn cứ quy mô, điểm đến du lịch thường bao gồm nhiều bên hữu quan như một cộng đồng tổ chức và có thể kết nối lại với nhau để tạo thành một điểm đến du lịch lớn hơn.
7) Căn cứ các tiêu chí xếp hạng điểm đến (quy mô, mức độ thu hút khách du lịch, khả năng cung cấp và chất lượng dịch vụ, sự thân thiện, an toàn), có điểm đếm du lịch tầm cỡ quốc tế, điểm đến du lịch quốc gia, điểm đến du lịch địa phương.
8) Căn cứ tầm quan trọng của điểm đến trong hành trình của khách du lịch: điểm đến du lịch trung gian, điểm đến du lịch cuối cùng Trong thực tiễn, cách phân loại điểm đến du lịch căn cứ vào tầm quan trọng của điểm đến du lịch trong chuyến hành trình của khách du lịch có ý nghĩa đối với công tác quản lý điểm đến du lịch, đặc biệt là chiến lược phát triển điểm đến du lịch Vấn đề là tầm quan trọng của điểm đến du lịch trong chuyến hành trình của khách du lịch ảnh hưởng tới việc sử dụng quỹ thời gian và/hoặc sản phẩm du lịch của khách du lịch tại điểm đến du lịch.
9) Căn cứ vào đất nước: có điểm đến du lịch là một đất nước hay là một hay một nhóm đất nước.
2.1.3 Các yếu tố ảnh hưởng đến quyết định lựa chọn điểm đến của khách du lịch
Quyết định chọn
Quyết định là quá trình suy xét để lựa chọn giữa một hay nhiều phương án với mục đích tiến tới trạng thái mong muốn của sự việc.
2.2.2 Quá trình quyết định của người mua
Quá trình quyết định của người mua bao gồm các giai đoạn sau:
Mô hình quyết định mua sắm của Philip Kotler (2007) thể hiện đầy đủ các giai đoạn trong quá trình ra quyết định của người tiêu dùng Tuy nhiên, trong thực tế, người tiêu dùng có thể bỏ qua một số giai đoạn hoặc thay đổi thứ tự các bước, mà không nhất thiết phải tuân theo mô hình mẫu.
Nhận thức vấn đề là giai đoạn đầu tiên trong quá trình ra quyết định mua sắm, khi nhu cầu của người mua xuất phát từ sự khác biệt giữa thực tế và mong muốn Nhu cầu này có thể được kích thích bởi các tác nhân bên ngoài, từ đó thúc đẩy người mua hành động để thỏa mãn nhu cầu của mình.
Khi có nhu cầu, người mua bắt đầu tìm kiếm thông tin liên quan đến sản phẩm, bao gồm nguồn thông tin bên trong từ kinh nghiệm cá nhân và nguồn thông tin bên ngoài từ bạn bè, gia đình, và thông tin công cộng Sau khi thu thập thông tin, người tiêu dùng đánh giá các lựa chọn thay thế dựa trên các tiêu chí như thuộc tính sản phẩm, mức độ đáp ứng, niềm tin vào thương hiệu, và sở thích cá nhân Cuối cùng, họ sẽ quyết định phương án phù hợp nhất để thỏa mãn nhu cầu của mình.
Quyết định mua hàng là quá trình quan trọng, trong đó người tiêu dùng sẽ xem xét và đánh giá các ưu nhược điểm của các phương án trước khi đưa ra lựa chọn cuối cùng về sản phẩm hoặc dịch vụ.
Hành vi sau mua của khách hàng phản ánh thái độ của họ đối với lợi ích và giá trị của sản phẩm Nếu khách hàng hài lòng, họ có xu hướng tiếp tục lựa chọn sản phẩm trong tương lai Ngược lại, sự bất mãn có thể dẫn đến việc họ không mua hàng lần nữa và thậm chí chia sẻ trải nghiệm tiêu cực với người khác.
Cơ sở lý thuyết
2.3.1 Thuyết hành vi tiêu dùng của Philip Kotler (2007)
Theo Philip Kotler (2007), nghiên cứu hành vi tiêu dùng tập trung vào cách mà người tiêu dùng ra quyết định sử dụng tài sản của mình để mua sắm và tiêu thụ hàng hóa, dịch vụ.
Các yếu tố ảnh hưởng đến hành vi người tiêu dùng
Hình 2.2 Các yếu tố ảnh hưởng đến hành vi người tiêu dùng
Theo Philip Kotler (2007), yếu tố văn hóa có ảnh hưởng lớn đến hành vi tiêu dùng, bởi vì mỗi nền văn hóa sẽ dẫn đến những hành vi tiêu dùng khác nhau Văn hóa tác động đến quyết định mua sắm của người tiêu dùng chủ yếu thông qua ba hình thức: nền văn hóa, nhánh văn hóa và tầng lớp xã hội.
Yếu tố xã hội đóng vai trò quan trọng trong quyết định mua sắm của người tiêu dùng, khi họ thường tham khảo ý kiến từ bạn bè, đồng nghiệp và gia đình Vai trò và địa vị xã hội của người tiêu dùng cũng ảnh hưởng lớn đến hành vi tiêu dùng, với nhiều người mong muốn thể hiện đẳng cấp, trong khi một số khác lại ưu tiên lựa chọn sản phẩm/dịch vụ phù hợp với khả năng tài chính của mình.
Yếu tố tâm lý đóng vai trò quan trọng trong hành vi mua sắm của người tiêu dùng, vì nó ảnh hưởng đến động cơ mua hàng nhằm thỏa mãn nhu cầu Khi nhận thức của người tiêu dùng cao, họ sẽ có xu hướng lựa chọn kỹ càng hơn Bên cạnh đó, kiến thức, niềm tin dựa trên hiểu biết và dư luận, cùng với thái độ yêu thích hoặc ghét cũng góp phần định hình quyết định mua sắm của họ.
Yếu tố cá nhân đóng vai trò quan trọng trong quyết định mua sắm của người tiêu dùng, vì họ lựa chọn hàng hóa và dịch vụ dựa trên nhu cầu ở từng giai đoạn sống Ngoài ra, nghề nghiệp và lối sống cũng ảnh hưởng mạnh mẽ đến hành vi mua sắm và sự lựa chọn sản phẩm/dịch vụ của họ.
2.3.2 Lý thuyết hành vi có kế hoạch (Theory of Planned Behaviour - TPB)
Lý thuyết về hành vi có kế hoạch (TPB), do Ajzen phát triển vào năm 1985, mở rộng từ TRA nhằm tăng cường khả năng dự đoán bằng cách bổ sung yếu tố nhận thức kiểm soát hành vi TPB được coi là một trong những lý thuyết tiên đoán thuyết phục nhất, đặc biệt trong việc giải thích sự chấp nhận và sử dụng công nghệ (Harrison và cộng sự, 1997; Mathieson, 1991; Taylor và Todd, 1995) Tuy nhiên, Taylor và Todd (2001) cho rằng TPB không cung cấp giải thích đầy đủ về ý định sử dụng như mô hình TAM (Faziharudean & Tan, 2011) Cả TRA và TPB đã được áp dụng rộng rãi để đánh giá các hành vi tiêu dùng (Gregory, 2011).
Các mô hình2 về sự lựa chọn điểm đến du lịch
Kiểm soát hành vi cảm nhận: là đánh giá của cá nhân về mức độ khó dễ của việc thực hiện hành vi.
Hình 2.3: Sơ đồ mô hình lý thuyết hành vi có kế hoạch - TPB
2.4 Các mô hình về sự lựa chọn điểm đến du lịch
2.4.1 Mô hình tham gia hành động du lịch
Trong mô hình của Chapin (1974), hành động du lịch được hình thành từ hai yếu tố chính: xu hướng và cơ hội Xu hướng chịu ảnh hưởng từ các yếu tố bắt buộc như đặc điểm cá nhân (nhân khẩu học) và các yếu tố kinh tế-xã hội, cũng như các yếu tố tạo thuận lợi như động cơ và thái độ Trong khi đó, cơ hội được tác động bởi sự sẵn có và chất lượng của cơ sở vật chất cùng dịch vụ du lịch.
Niềm tin quy chuẩn và động
Niềm tin kiểm Ý định hành vi
Hình 2.4: Mô hình tham gia hành động du lịch của Chapin (1974)
Mô hình đã xác định hai nhóm yếu tố chính ảnh hưởng đến quyết định tham gia hành động du lịch, bao gồm xu hướng (yếu tố bên trong) và cơ hội (yếu tố bên ngoài) Trong nhóm yếu tố bên trong, động cơ và thái độ được xem là những yếu tố có ảnh hưởng lớn đến quyết định hành động du lịch.
Mô hình hiện tại chỉ chú trọng vào các yếu tố cơ sở vật chất và dịch vụ du lịch, trong khi chưa xem xét đến các yếu tố quan trọng khác như địa điểm cung cấp dịch vụ, giá cả và ảnh hưởng từ nhóm tham khảo.
2.4.2 Mô hình về nhận thức và sự lựa chọn điểm đến của khách du lịch Woodside và Lysonski's (1989)
Woodside và Lysonski (1989) đã phát triển mô hình tiến trình lựa chọn điểm đến của khách du lịch, nhấn mạnh vai trò của nhận thức và tâm lý hành vi dưới ảnh hưởng của hoạt động Marketing Nghiên cứu cho thấy khách hàng xem xét sản phẩm hoặc dịch vụ trong một khoảng thời gian nhất định trước khi quyết định, thông qua quá trình nhận thức, tham khảo và so sánh các điểm đến khác nhau Quá trình này bị chi phối bởi quảng cáo và truyền thông (Shih, 1986; Muller, 1991) Các yếu tố Marketing có tác động mạnh mẽ đến nhận thức của du khách trong giai đoạn tìm kiếm thông tin, ảnh hưởng tích cực hoặc tiêu cực đến hình ảnh điểm đến trong tâm trí họ Mô hình này giúp các nhà làm Marketing đánh giá năng lực cạnh tranh của điểm đến và lý do du khách chọn điểm đến này thay vì điểm đến khác.
Hình 2.5: Mô hình sự nhận thức và lựa chọn điểm đến tham quan giải trí
(Woodside and Lysonski, 1989) 2.4.3 Mô hình lựa chọn điểm đến du lịch của Um và Crompton (1990)
Um và Crompton (1990) đã nghiên cứu vai trò của các thuộc tính và giai đoạn trong quá trình lựa chọn điểm đến, bao gồm nhận thức, cam kết và lựa chọn cuối cùng Mô hình này đề cập đến các yếu tố bên trong, bên ngoài và thành tố nhận thức Các yếu tố bên ngoài bao gồm các tác động xã hội và hoạt động marketing hướng đến khách du lịch tiềm năng, trong khi các yếu tố bên trong liên quan đến tâm lý - xã hội của khách du lịch, như tính cách, động lực du lịch, giá trị và thái độ Khác với mô hình của Woodside và Lysonski (1989), nghiên cứu này không sử dụng biến trung gian là ý định tham quan, mà tập trung vào các yếu tố tác động trực tiếp đến quyết định lựa chọn điểm đến.
Các thành tố nhận thức ảnh hưởng đến quyết định lựa chọn điểm đến của du khách, được hình thành từ tác động của yếu tố bên trong và bên ngoài Năm 1990, Um và Crompton đã phát triển mô hình ra quyết định lựa chọn điểm đến với năm giai đoạn, nhấn mạnh vai trò của marketing Đầu tiên, thông tin về điểm đến giúp du khách hình thành niềm tin và nhận biết về địa điểm Thứ hai, các yếu tố tâm lý-xã hội cũng ảnh hưởng đến quyết định Thứ ba, sự nhận thức về điểm đến bị tác động bởi những trải nghiệm trước đó Thứ tư, niềm tin được củng cố qua thông tin mà du khách tiếp cận Cuối cùng, sự lựa chọn điểm đến cụ thể dựa trên hình ảnh gợi nhớ về địa điểm đó.
Hình 2.6: Mô hình tiến trình ra quyết định lựa chọn điểm đến
Hình 2.7: Cấu trúc các giai đoạn của sự lựa chọn điểm đến
Trong lĩnh vực du lịch, các nhà nghiên cứu đồng thuận rằng các yếu tố ảnh hưởng bên trong và bên ngoài đóng vai trò là yếu tố đầu vào, trong khi sự lựa chọn điểm đến là yếu tố đầu ra Quy trình lựa chọn điểm đến du lịch trải qua ba giai đoạn: (1) phát triển ý tưởng ban đầu về các điểm đến; (2) xem xét kỹ lưỡng các điểm đến, từ đó hình thành cam kết mạnh mẽ hơn với những điểm đến cụ thể; (3) quyết định điểm đến cuối cùng Nghiên cứu hành vi người tiêu dùng du lịch thường tập trung vào nguyên nhân của các quyết định của du khách, bao gồm quyết định trước chuyến đi, trong chuyến đi và đánh giá sau chuyến đi.
Các yếu tố tác động đến tâm lý du khách có sự thay đổi theo thời gian, bối cảnh và đối tượng nghiên cứu Tuy nhiên, diễn biến tâm lý chủ yếu xoay quanh ba giai đoạn: trước, trong và sau chuyến đi du lịch.
Các nghiên cứu về sự lựa chọn điểm đến chủ yếu tập trung vào các mô hình cấu trúc và mức độ cam kết của du khách Khi các yếu tố tác động được xác định, lý thuyết cũng cần thay đổi để hiểu rõ hơn về tiến trình và các giai đoạn trong hành vi lựa chọn của du khách Kể từ thập niên 90, Crompton và Ankomah (1993) đã khuyến nghị các nhà nghiên cứu tương lai nên dựa vào các mô hình tiến trình ra quyết định để đưa ra các chiến lược định vị điểm đến hiệu quả.
2.4.4 Mô hình ra quyết định của người tiêu dùng (Gilbert, 1991)
Theo Gilbert (1991), mô hình của ông thiếu một số thành phần quan trọng như cảm nhận của khách du lịch, kinh nghiệm, đặc điểm tính cách và tiến trình thu nhận, xử lý thông tin Để khắc phục những thiếu sót này, ông đã đề xuất một mô hình gồm các yếu tố ảnh hưởng đến quyết định lựa chọn và tiêu dùng của khách hàng, được chia thành hai nhóm tương ứng với hai mức độ ảnh hưởng khác nhau.
Các yếu tố cá nhân như động cơ, cá tính, tính cách, nhận thức và kinh nghiệm của khách hàng đều ảnh hưởng đến sự lựa chọn sản phẩm hoặc dịch vụ của họ.
Yếu tố môi trường ảnh hưởng đến quyết định mua sắm bao gồm tình hình kinh tế, văn hóa, xã hội, cùng với sự tham vấn từ gia đình và nhóm tham khảo Những yếu tố này đóng vai trò quan trọng trong việc lựa chọn sản phẩm, dịch vụ, đặc biệt là khi quyết định điểm đến cho chuyến du lịch.
Kinh tỂ-xã hỏi Văn hóa Động cơ Nhận thức
Dn khách - lìgiròl ra uuvểt dinh
Nhóm (ham khảo Gia đình
Hình 2.8 Mô hình ra quyết định của người tiêu dùng (Gilbert, 1991)
2.4.5 Mô hình 5 giai đoạn của quá trình ra quyết định đi du lịch của Mathieson and Wall (1982)
Mathieson và Wall (1982) đã phát triển một mô hình lý thuyết để khái quát hóa các yếu tố ảnh hưởng đến quyết định đi du lịch của du khách, bao gồm 5 giai đoạn chính: (1) nhận biết nhu cầu và mong muốn đi du lịch, (2) tìm kiếm và đánh giá thông tin, (3) quyết định đi du lịch, (4) chuẩn bị và trải nghiệm chuyến đi, và (5) đánh giá sự hài lòng sau chuyến đi Mỗi giai đoạn trong quá trình này đều chịu tác động từ môi trường và các yếu tố bên ngoài với mức độ khác nhau.
Tiến trình ra quyết định trong việc lựa chọn điểm đến và dịch vụ du lịch chịu ảnh hưởng bởi nhiều yếu tố, theo nghiên cứu của Mathieson và Wall (1982) Nguồn thông tin về điểm đến đóng vai trò quan trọng trong việc định hình quyết định của du khách.
Thông tin về điểm đến du lịch rất quan trọng đối với khách du lịch, nhà quản lý điểm đến và ngành du lịch nói chung.
Mô hình nghiên cứu đề xuất
Nghiên cứu này dựa trên hai mô hình quan trọng: mô hình của Um và Crompton (1990) liên quan đến lựa chọn điểm đến du lịch, cùng với mô hình nghiên cứu về nhận thức và sự lựa chọn điểm đến của khách du lịch do Woodside và Lysonski phát triển.
Mô hình nghiên cứu đề xuất dựa trên lý thuyết của Um và Crompton (1990) và Woodside và Lysonski (1989) nhằm phân tích các yếu tố ảnh hưởng đến quyết định lựa chọn điểm đến du lịch Các yếu tố bên trong bao gồm động cơ du lịch và thái độ, trong khi các yếu tố bên ngoài gồm kích thích xã hội và thuộc tính điểm đến, đặc biệt là hình ảnh điểm đến Nghiên cứu tập trung vào ảnh hưởng của hình ảnh điểm đến đối với quyết định lựa chọn, vì đây là yếu tố quan trọng nhất Ngoài ra, nghiên cứu cũng bổ sung các yếu tố kinh nghiệm, giá cả và truyền thông vào mô hình để phù hợp với điểm đến tỉnh Champasak.
Ngoài ra, trong nghiên cứu này, tác giả đề xuất thêm yếu tố mới là ‘‘Cảm nhận về điểm đến'' vào mô hình đề xuất.
Dựa trên lý thuyết đã đề cập, tác giả đề xuất mô hình nghiên cứu tổng quát như hình 2.13, bao gồm hai nhóm đối tượng: du khách chưa từng đến điểm du lịch và du khách đã từng tham quan Các yếu tố và thang đo cụ thể sẽ được phân tích, tổng hợp và điều chỉnh (nếu cần) sau khi có kết quả điều tra thực tế.
Hình 2.10: Mô hình nghiên cứu đề xuất
H.1 Nguồn thông tin về điểm đến tác động tích cực tới quyết định chọn điểm đến H.2 Cảm nhận của du khách về điểm đến tác động tích cực tới quyết định chọn điểm đến.
H 3 Động cơ nội tại của du khách tác động tích cực tới quyết định chọn điểm đến
H 4 Thái độ đối với điểm đến tác động tích cực tới quyết định chọn điểm đến của du khách.
Chương này nhằm cung cấp cơ sở khoa học cho việc khám phá và nhận diện các yếu tố chính ảnh hưởng đến quyết định lựa chọn điểm đến Champasak Tác giả đã tổng kết các lý thuyết về hành vi tiêu dùng, lý thuyết du lịch, các yếu tố tác động và một số mô hình lý thuyết liên quan đến quyết định lựa chọn điểm đến của khách du lịch tại tỉnh Champasak, CHDCND Lào.
Nghiên cứu trước đây đã chỉ ra rằng có hai nhóm yếu tố chính ảnh hưởng đến quyết định lựa chọn điểm đến của khách du lịch: yếu tố bên ngoài, bao gồm hình ảnh điểm đến, nhóm tham khảo, các yếu tố tiếp thị và đặc điểm chuyến đi, và yếu tố bên trong liên quan đến cá nhân như động cơ, thái độ và kinh nghiệm Chương này cũng giới thiệu nhiều mô hình lý thuyết về những yếu tố này, nhằm xây dựng một cơ sở lý thuyết vững chắc cho nghiên cứu tiếp theo về đề tài lựa chọn điểm đến của khách du lịch.