Nhiều cha mẹ rất muốn giúp con học tốt nhưng lại khơng nhận ra rằng trẻ bắt đầu hành trình đến với việc học ngay khi mới hoài thai. Nhiều người tin rằng gien di truyền là yếu tố quan trọng nhất quy định khả năng một đứa trẻ sau này có thành cơng trên con đường học thuật hay không. Tuy nhiên, gien di truyền không phải là nhân tố duy nhất quyết định sự thành công sau này của trẻ. Mơi trường và kinh nghiệm cũng có vai trị rất lớn.
Não bộ của trẻ phát triển rất nhanh trong những tháng năm đầu đời. Mọi tương tác giữa trẻ và cha mẹ trong thời gian này đều có tác dụng khuyến khích sự phát triển của những khớp nhỏ được gọi là khớp thần kinh. Kể cả những trải nghiệm sớm nhất cũng có ảnh hưởng đáng kể tới bộ não non nớt đang phát triển không ngừng đó.
Con đường học tập bắt đầu với những bước đầu tiên là khi cha mẹ dạy con cái họ thích nghi với mơi trường xung quanh, như là dạy chúng ăn, học và trả lời. Trẻ học cách ra hiệu để thể hiện nhu cầu và năng lực của chúng. Trước khi chúng biết chạy, chúng phải học đi; trước khi chúng biết đi chúng phải học bò và trước khi biết bò, chúng phải biết cách đẩy thân lên phía trước. Mỗi bước tiến là một sự nỗ lực, gắng gỏi, trẻ phải tập mỗi bước đó cho tới khi nào chúng đạt được mới thơi. Vì vậy, cha mẹ cần làm quen với các tín hiệu từ trẻ. Trẻ nào cũng có những cách thể hiện để chỉ ra rằng chúng đã sẵn sàng cho bước tiếp theo. Cha mẹ phải có trách nhiệm phát hiện những thời điểm khi mà trẻ cần phải được dạy để đạt được bước kế tiếp này. Cha mẹ cũng cần phải nhận biết được khi nào thì phải tạm ngừng việc dạy dỗ lại trước khi sự mệt mỏi, thất vọng làm nản lịng cả đơi bên.
Cha mẹ chính là những người thầy đầu tiên của con cái họ. Dựa vào họ, trẻ trưởng thành hay thất bại. Các nghiên cứu đã chỉ ra rằng những đứa trẻ có bố mẹ năng động hơn thì thích nghi tốt hơn với môi trường xung quanh. Những nghiên cứu được thực hiện ở nhiều nước châu Âu tại các trại trẻ mồ cơi-nơi khơng có sự tương tác giữa cha mẹ và con cái cũng cho thấy những đứa trẻ này phát triển chậm hơn và học một cách khó khăn hơn rất nhiều.
Học trong cuộc sống
Cuộc sống là người thầy vĩ đại nhất. Những đứa bé mới sinh, theo bản năng, đều biết rằng chúng phải thở và hấp thụ chất dinh dưỡng để sống sót. Chúng cũng bắt đầu nhận ra rằng nếu chúng khóc thì những nhu cầu của chúng có thể được đáp ứng. Và theo đó, cha mẹ cũng phải học cách nhận biết các kiểu khóc của trẻ tương thích với các nhu cầu khác nhau của chúng như thế nào. Những đứa trẻ chập chững biết đi thì phát triển sự hiểu biết của chúng qua việc thử sai và phạm lỗi. Kinh nghiệm sẽ nhắc chúng biết một nhiệm vụ cụ thể hay một tình huống có thuận lợi để thực hiện hay khơng. Sau đó chúng học để biết khi nào nên tiếp tục một chuỗi các trải nghiệm để đạt được mục tiêu chúng muốn. Ví dụ, một đứa trẻ cịn ẵm ngửa ln khao khát được tự di chuyển. Chúng nhanh chóng nhận ra rằng nếu chúng sử dụng một chút năng lượng thì chúng có thể nhích một chút lên phía trước. Chúng thực hành ngay cả khi chúng ngủ cho đến khi chúng đạt được mục tiêu di chuyển. Chúng có thể thất bại một vài lần trong quá trình này nhưng chúng học cách làm việc trong khó khăn để đi đến kết quả cuối cùng. Kinh nghiệm cũng có thể báo trước cho chúng mối nguy hiểm hay sự không thoải mái nào đó.
Trẻ cũng học cách tương tác với những người khác thông qua việc chơi đùa. Chúng học cách tuân theo các quy luật và học những cách hành xử được xã hội chấp nhận. Chúng học các kĩ năng xã hội mà chúng sẽ sử dụng suốt cuộc đời.