không?”
không?”
Một tiếng học múa cuối cùng cũng trôi qua nhanh chóng, bọn trẻ đang chuẩn bị ra về, Ơn Na nghe thấy giọng nói lanh lảnh của Nựu Nựu: “Mẹ chuẩn bị ra về, Ôn Na nghe thấy giọng nói lanh lảnh của Nựu Nựu: “Mẹ hứa là học xong sẽ cho con đi ăn McDonald’s mà”.
Mẹ cô bé trả lịi: “Đúng là mẹ có hứa như vậy, nhưng bây giờ tròi đã tối rồi. Nếu ăn thứ đó vào buổi tối sẽ dễ béo phì lắm”. rồi. Nếu ăn thứ đó vào buổi tối sẽ dễ béo phì lắm”.
Con bé nũng nịu, tức giận: “Con muốn ăn tối nay cơ, nếu không lần sau con không đi học múa nữa”. con không đi học múa nữa”.
Mẹ cô bé giọng kiên quyết: “Bảo không ăn là khơng ăn. Mẹ đã nói vói con rồi, con gái buổi tối không được ăn đồ ngọt. Cái bụng to bè bè ra thì con rồi, con gái buổi tối không được ăn đồ ngọt. Cái bụng to bè bè ra thì làm sao mà múa được chứ?”
Nựu Nựu lấy tay chọc chọc vào người mẹ tỏ ý không đồng tình, giọng nói gần như sắp khóc: “Mẹ xấu lắm. Mẹ đã hứa tối nay học múa xong cho nói gần như sắp khóc: “Mẹ xấu lắm. Mẹ đã hứa tối nay học múa xong cho con đi ăn McDonald’s rồi, mẹ nói khơng giữ lịi, ngày mai con không đi học đàn nữa, con cũng không đi học vẽ nữa, con khơng học gì nữa.”
Ơn Na đứng một bên cảm thấy hoi chột dạ, hóa ra Nựu Nựu vốn dĩ khơng muốn đi học múa, đó là do mẹ cơ bé dùng McDonald’s để làm mồi khơng muốn đi học múa, đó là do mẹ cơ bé dùng McDonald’s để làm mồi nhử.
Cuối cùng, Nựu Nựu nắm lấy vạt áo của mẹ và khóc ịa lên, cịn mẹ cơ bé hất tay của Nựu Nựu ra và nói: “Mọi thứ mẹ làm đều vì muốn tốt cho bé hất tay của Nựu Nựu ra và nói: “Mọi thứ mẹ làm đều vì muốn tốt cho con thôi.”