– Lớp 2: Quản lý bộ nhớ ảo
– Lớp 1: Lập lịch CPU– Lớp 0: Phần cứng – Lớp 0: Phần cứng
Ng Duc Thuan
Chương 1:Tổng quan về Hệ điều hành
• Các lớp của HĐH VENUS – Lớp 6: Chương trình ứng dụng – Lớp 5: Device driver và bộ lập lịch – Lớp 4: Bộ nhớ ảo – Lớp 3: Kênh nhập xuất – Lớp 2: Lập lịch CPU – Lớp 1: Thơng dịch các địa chỉ – Lớp 0: Phần cứng
Ng Duc Thuan
Chương 1:Tổng quan về Hệ điều hành
Ứng dụng Ứng dụng Ứng dụng
Giao tiếp với chương trình ứng dụng Mở rộng API
Hệ thống con Hệ thống con Hệ thống con
Hạt nhân hệ thống
Quản lý bộ nhớ
Gửi các tác vụ
Quản lý thiết bị
Ng Duc Thuan
Chương 1:Tổng quan về Hệ điều hành
• Máy ảo (Virtual Machine)
– HĐH = <Ứng dụng>|<Hệ thống>|<Nhân>|<Phần cứng>
– Nhân HĐH dùng chỉ thị của phần cứng để tạo thư viện Lời gọi hệ thống
– Các chương trình hệ thống cĩ thể sử dụng lời gọi hệ thống hoặc chỉ thị phần cứng: (SysCall+HWare) Ỵ
SysClass
– Các ứng dụng cĩ thể gọi các chương trình hệ thống: (SysFunc+SysClass) Ỵ Virtual Machine
– Bằng kỹ thuật lập lịch CPU và bộ nhớ ảo, HĐH cĩ thể tạo nhiều tiến trình phức ảo hoạt động như một máy tính cĩ bộ xử lý và bộ nhớ riêng.
Ng Duc Thuan
Chương 1:Tổng quan về Hệ điều hành
• Máy ảo (tt)
– Các tiến trình của máy ảo hoạt động như lời gọi hệ thống cùng hệ thống tập tin khơng truy xuất trực tiếp phần cứng
– Tài nguyên của máy tính được chia xẻ để tạo các máy ảo: CPU ảo, bộ nhớ ảo, thiết bị ảo, tập tin (và đĩa) ảo.
– Máy ảo thực hiện ở 2 mức: giám sát và sử dụng – Vấn đề cơ bản của máy ảo: hệ thống đĩa (ảo), vận
chuyển dữ liệu và thời gian thi hành
– Lợi thế của máy ảo: mỗi ứng dụng hoạt động độc lập vì được cung cấp mơi trường như một máy riêng
Ng Duc Thuan
Chương 1:Tổng quan về Hệ điều hành