Thế giới nghệ thuật thơ Thế Lữ…
Thiên nhiên và con người trong thơ Thế Lữ…
1.1.1 Thế giới thiên nhiên - thế giới “Nửa ở Bồng Lai- nửa dưới Trần” 1.1.2 Thế giới con người - Sự đan xen giữa thực và mộng
1.1.2.1 Hình ảnh người thiếu nữ 1.1.2.2 Hình ảnh khách chinh phu 1.1.2.3 Cái tôi cá nhân trong thơ Thế Lữ 1.2 Những đổi mới về hình thức nghệ thuật trong thơ Thế Lữ
Chương 2 : Đặc điểm văn xuôi Thế Lữ
2.1 Truyện rùng rợn kỳ lạ
2.2 Truyện lãng mạn núi rừng
2.4 Truyện về cuộc sống hằng ngày
Chương 3 : Kịch, phê bình và dịch thuật của Thế Lữ
Chương 4 : Vị trí của Thế Lữ trong nền văn học Việt Nam hiện đại
4.1 Tính thống nhất và đa dạng trong sự nghiệp văn học của Thế Lữ 4.2 Vị trí của Thế Lữ trong nền văn học Việt Nam hiện đại
Ngoài ra còn có các phần dẫn luận, kết luận và mục lục
Chúng tôi xin gửi lời cảm ơn chân thành đến thầy Lê Tiến Dũng cùng các thầy cô khác đã tận tâm hướng dẫn, giúp chúng tôi hoàn thành luận văn này.
Chương 1 : THẾ GIỚI NGHỆ THUẬT THƠ THẾ LỮ
1.1 THIÊN NHIÊN VÀ CON NGƯỜI TRONG THƠ THẾ LỮ:
1.1.1 Thế giới thiên nhiên – thế giới “Nửa ở Bồng Lai – nửa dưới Traàn”
Thế Lữ, người khởi xướng phong trào Thơ mới, đã mang đến những bức tranh thiên nhiên tuyệt đẹp trong thơ ca Thiên nhiên không chỉ đơn thuần là cảnh vật, mà còn phản ánh sâu sắc tâm hồn con người Sự mới mẻ trong thơ của ông không nằm ở những hình ảnh lạ lẫm, mà chính ở cảm xúc và cái nhìn mới mẻ của con người Tâm hồn Thế Lữ, đại diện cho một con người mới trong thời đại mới, đã tạo ra một thế giới thiên nhiên độc đáo, hòa quyện giữa cõi Bồng Lai và cuộc sống trần thế.
Thiên nhiên trong thơ Thế Lữ mang đậm dấu ấn của Thơ mới, hiện lên với sắc màu tươi sáng, lãng mạn và mộng mơ, như một người bạn quen thuộc nhưng vẫn đầy mới lạ Tác phẩm "Tiếng sáo Thiên Thai" khắc họa bức tranh thiên nhiên nơi giao thoa giữa trần gian và tiên cảnh, với những hình ảnh sống động như ánh nắng mùa xuân, hàng tùng rì rào và áng mây e ấp Không gian ấy vừa thực vừa huyền ảo, nơi thời gian như ngừng trôi, khiến người ta lạc bước vào cõi tiên, nơi mọi thứ đều trẻ trung và tràn đầy sức sống Những màu sắc rực rỡ của thiên nhiên tượng trưng cho tuổi trẻ và niềm yêu đời, trong khi nỗi buồn của tiếng sáo lại phản ánh tâm trạng con người Hình ảnh "Hai con hạc trắng bay về Bồng Lai" không chỉ mang đến cảm giác mênh mông mà còn thể hiện sự sống động, cụ thể, hòa quyện giữa cõi thực và tiên, khiến người đọc bối rối giữa hai thế giới Trong thơ Thế Lữ, thiên nhiên không chỉ là khung cảnh mà còn là một phần sống động của cuộc sống trần gian, nơi mọi vật đều đang hoạt động, không tĩnh lặng hay huyền bí.
Hôm qua đi hái mấy vần thơ Ở mãi vườn tiên gần Lạc hồ
Trong không gian "vườn tiên" bên cạnh thời gian thực "hôm qua" và địa điểm cụ thể "Lạc hồ", thi nhân đã xóa nhòa ranh giới giữa hư và thực, khiến cõi tiên hòa quyện với cõi trần Vẻ đẹp của thế giới tiên không chỉ hiện hữu trong thơ Thế Lữ, mà còn tỏa sáng với sự vui tươi, rộn rã Những loài chim như oanh, yến, hạc, và phụng không còn mang vẻ tĩnh lặng, mà tràn ngập tiếng hát, tiếng ca Trong tác phẩm "Mưa hoa", thế giới tiên càng gần gũi hơn với thực tại.
Nửa ở Bồng Lai, nửa dưới Trần
Ta đi, trong lúc cả trời xuân
Nồng say thắm nhuộm màu thi cảm
Chợt cánh hoa đào rụng dưới chân
…Theo lối hoa về rẻo bước lên,
Chân đưa lần đến cảnh thần tiên, nơi mà thiên nhiên trần thế gợi nhớ về vẻ đẹp huyền ảo Chỉ cần một “cánh hoa đào rụng dưới chân” hay một trận “mưa hoa” là đủ để kết nối thi nhân với “cảnh thần tiên” Khoảng cách giữa thực và mộng trong thơ Thế Lữ trở nên gần gũi, chỉ cần một cơn mưa hoa hay một cánh hoa rơi là đã liên kết hai thế giới Dù thi nhân sống thực với lòng mình giữa cuộc đời xô bồ, thiên nhiên vẫn hiện ra đầy hư ảo và nhạt nhoà, tạo nên một không gian thơ mộng.
Sáng hôm nay sương biếc tỏa mờ mờ
Như hương khúi đượm đầu cau, mỏi raù
Một buổi sáng mới trong bài thơ "Sáng" hiện lên với ánh nắng chiếu rọi khắp nơi, nhưng bức tranh thiên nhiên vẫn mang nét huyền ảo, nửa thực nửa mơ Vẻ đẹp cuộc sống trong thơ của ông hòa quyện với không khí mờ ảo của cõi Bồng Lai, tạo nên sự lãng mạn và bí ẩn.
Thiên nhiên trong thơ Thế Lữ mang đậm chất đặc trưng, vừa huyền ảo vừa hiện thực, thể hiện sự sống trần gian rõ nét Mùa xuân được miêu tả rực rỡ qua ánh mắt của người thiếu nữ đang yêu, không chỉ thu hút bởi vẻ đẹp của cảnh sắc mà còn chứa đựng tình cảm sâu sắc Mùa thu, dù được phác hoạ đơn giản, vẫn đầy đủ không gian, thời gian, sắc màu, âm thanh và tâm trạng con người, tạo nên bức tranh sống động về cuộc sống.
Sương hồng lam nhẹ lan trên sóng biếc
Rặng lau giàxao xác tiếng reo khô
Như khua động nỗi nhớ nhung, thương tiếc
Trong lòng người đứng bên hồ
Mùa thu ấy mang trong mình sự chuyển động của thời gian, với sương hồng lan tỏa và âm thanh vang vọng, nhưng vẫn ẩn chứa nỗi buồn man mác Ánh chiều sắp tắt và tiếng xao xác của răng lau già khiến lòng ta thêm bâng khuâng Mặc dù mùa thu giữ lại nỗi buồn từ xa xưa, nó lại phản ánh tâm hồn con người mới, với ánh hồng lam và màu xanh biếc trong sáng Đây là một mùa thu đầy cảm xúc, nơi vạn vật và lòng người cùng hòa quyện, tạo nên một không gian buồn nhưng vẫn tràn đầy sức sống.
Trong thơ Thế Lữ, cảnh núi rừng thường xuyên xuất hiện, thể hiện sự phong phú và đa dạng của thiên nhiên Bài thơ "Nhớ rừng" là một ví dụ điển hình, không chỉ bộc lộ tâm trạng uất hờn, căm giận của con hổ mà còn khắc họa bức tranh hùng vĩ về “cõi sơn lâm” Núi rừng, với vẻ đẹp hùng vĩ tự nhiên, trong tâm tưởng của con hổ trở nên dữ dội và lãng mạn hơn.
Nhớ cõi sơn lâm bóng cả cây già
Với tiếng gió gào ngàn, với giọng nguồn hét núi
Trong những khoảnh khắc hùng vĩ, chúa sơn lâm hiện lên oai nghiêm giữa gió gào và thác thét, nhưng cũng có lúc say sưa trước ánh trăng dịu dàng Âm thanh dữ dội của thiên nhiên như một lời thách thức vũ trụ, phản ánh sức mạnh oai linh của núi rừng Bên cạnh đó, thiên nhiên còn mang đến những ngày êm đềm, thơ mộng, đặc biệt là những đêm vàng bên bờ suối với ánh trăng tan, tạo nên khung cảnh lãng mạn giữa hoang dã Tuy nhiên, vẻ đẹp ấy cũng ẩn chứa sự hoang sơ, hung bạo, như những chiều đầy máu sau rừng khi con hổ chờ đợi cái chết dưới ánh mặt trời gay gắt Hình ảnh thiên nhiên đáng sợ này khắc họa uy lực ghê gớm của con hổ, với dấu vết chiến thắng còn lưu lại trên núi rừng màu máu đỏ, không chỉ là màu đỏ của những con thú bị chinh phục mà còn là màu đỏ của những tia sáng cuối cùng của mặt trời trong giờ phút hấp hối.
Mảnh mặt trời gay gắt vương lại trên núi rừng trước khi đêm xuống, màu đỏ trải rộng như vết máu của thú rừng trong cuộc chiến với chúa sơn lâm, khẳng định uy quyền tuyệt đối của con hổ Dù mang vẻ đẹp mơ màng của những đêm trăng và bình minh rực sáng, cõi núi rừng lại khép lại đầy rùng rợn và hung dữ, chứng tỏ nơi đây từng là chốn ngự trị của chúa sơn lâm Đối với Thế Lữ, đây còn là nơi thanh sạch nhất của cõi trần, nơi mây núi và cây rừng hòa quyện.
Nước non thanh sạch, cách chừng phồn hoa
Chim đèo nhắn gió đèo ca
Du hồn mơ một giấc mơ không cùng
Rời xa sự ồn ào và náo nhiệt, núi rừng mang đến vẻ đẹp bình dị, trong sáng và thanh thoát Với không gian bao la và khí trời trong sạch, nơi đây giữ nguyên vẻ đẹp ban sơ, như cõi tiên chưa bị cuộc sống trần tục xâm phạm Cái đẹp trong trẻo của núi rừng giúp con người xóa tan những lo lắng, mang lại sự thanh thản và mộng mơ cho tâm hồn.
Trong thơ Thế Lữ, thiên nhiên luôn gắn liền với âm thanh, tạo nên một không gian sống động và đầy cảm xúc Tiếng hát của cô sơn nữ, tiếng gọi bên sông, tiếng gió, tiếng chim, và đặc biệt là “Tiếng sáo Thiên Thai” hòa quyện với thiên nhiên, mang đến những âm điệu trầm bổng, nhẹ nhàng như một người thiếu nữ tự do bay bổng Tiếng sáo không chỉ vang vọng mà còn thấm đẫm tâm hồn, được cảm nhận sâu sắc qua nét bút của thi sĩ và họa sĩ Âm thanh ấy vừa cụ thể, vừa mơ màng, quyện chặt với cảnh vật, từ đầu nguồn đến cuối suối, tạo nên một vẻ đẹp huyền ảo, khó nắm bắt nhưng gần gũi Tiếng sáo hiện lên như hình ảnh của Ngọc Nữ uốn mình trong không gian, mang lại cảm giác êm ái và thanh thoát, như những lời tâm tình thủ thỉ giữa thiên nhiên và con người.
Tiếng diều sáo nao nao trong vắt
Trời quang mây, xanh ngắt màu lơ
Thuyền trôi, nước đẩy hững hờ,
Hàng cây lặng đứng trên bờ trông mong
(Hồ xuân và thiếu nữ)
Trong bốn câu thơ, tiếng diều sáo chỉ được nhắc đến một lần, nhưng âm vang của nó lan tỏa khắp bức tranh thiên nhiên tĩnh lặng Trời, nước, thuyền, và hàng cây như hòa quyện vào nhau, tạo nên không gian yên ả, nơi mà âm thanh “nao nao” của tiếng sáo trở nên rõ ràng hơn Khi tiếng sáo vút lên cao giữa bầu trời xanh ngắt, hay khi trầm xuống bên dòng nước, nó khiến mọi vật xung quanh quên đi chính mình, sống trong thế giới âm thanh Dòng nước như ngừng chảy, chỉ nhẹ nhàng đẩy thuyền trôi, trong khi hàng cây lặng lẽ hòa quyện cùng tiếng sáo, tạo nên một khung cảnh đầy cảm xúc và sống động.
Đặc điểm văn xuôi Thế Lữ…
Truyện trinh thám…
2.4 Truyện về cuộc sống hằng ngày
Chương 3 : Kịch, phê bình và dịch thuật của Thế Lữ
Chương 4 : Vị trí của Thế Lữ trong nền văn học Việt Nam hiện đại
4.1 Tính thống nhất và đa dạng trong sự nghiệp văn học của Thế Lữ 4.2 Vị trí của Thế Lữ trong nền văn học Việt Nam hiện đại
Ngoài ra còn có các phần dẫn luận, kết luận và mục lục
Chúng tôi xin gửi lời cảm ơn chân thành tới thầy Lê Tiến Dũng cùng các thầy cô khác đã tận tâm hướng dẫn và hỗ trợ chúng tôi trong quá trình hoàn thành luận văn này.
Chương 1 : THẾ GIỚI NGHỆ THUẬT THƠ THẾ LỮ
1.1 THIÊN NHIÊN VÀ CON NGƯỜI TRONG THƠ THẾ LỮ:
1.1.1 Thế giới thiên nhiên – thế giới “Nửa ở Bồng Lai – nửa dưới Traàn”
Thế Lữ, người khởi xướng phong trào Thơ mới, đã mang đến những bức tranh thiên nhiên tuyệt đẹp trong thơ ca Thiên nhiên không chỉ đơn thuần là cảnh sắc, mà còn là sự phản ánh tâm hồn con người Sự mới mẻ trong thơ của ông không nằm ở những hình ảnh lạ lẫm, mà chính là ở cảm xúc và cái nhìn mới của con người đối với cảnh vật xung quanh Tâm hồn của Thế Lữ, đại diện cho con người thời đại mới, đã tạo ra một thế giới thiên nhiên hòa quyện giữa cõi Bồng Lai và thế giới trần tục.
Thiên nhiên trong thơ Thế Lữ mang đậm dấu ấn của Thơ mới, hiện lên với sắc màu tươi sáng, trong trẻo và lãng mạn Những bức tranh thiên nhiên nửa hư nửa thực, như trong "Tiếng sáo Thiên Thai", gợi lên không khí tiên cảnh hòa quyện với cõi trần, nơi ánh nắng mùa xuân, hàng tùng, và áng mây tạo nên khung cảnh tuyệt đẹp Màu sắc xuân tươi, màu hồng của mây và ánh vàng của nắng không chỉ phản ánh vẻ đẹp của thiên nhiên mà còn biểu trưng cho tuổi trẻ, lòng yêu đời Tiếng sáo, dù thuộc về cõi tiên, nhưng lại vang vọng nỗi buồn của con người trần thế, thể hiện tâm trạng lãng mạn của thời kỳ Thơ mới Hình ảnh hai con hạc trắng bay về Bồng Lai không chỉ mang ý nghĩa mênh mông, u buồn mà còn thể hiện sự sống động, cụ thể của thiên nhiên, khiến người đọc cảm nhận được sự hòa quyện giữa thực tại và mộng mơ Trong thế giới Thiên Thai, mọi vật đều hiện hữu rõ ràng, sống động, khiến ta không biết mình đang ở cõi thực hay tiên, tạo nên một cảm giác huyền ảo nhưng gần gũi.
Hôm qua đi hái mấy vần thơ Ở mãi vườn tiên gần Lạc hồ
Vẻ đẹp thoáng qua trong không gian "vườn tiên" bên cạnh thời gian thực "hôm qua" và không gian cụ thể "Lạc hồ" đã xóa nhòa ranh giới giữa hư và thực, khiến cõi tiên hòa nhập với cõi trần Thế giới tiên không chỉ hiện hữu trong thơ Thế Lữ mà còn trở nên vui tươi, rộn rã hơn bao giờ hết Những loài chim như oanh, yến, hạc, phụng không còn tĩnh lặng mà tràn đầy âm thanh hát ca Trong tác phẩm "Mưa hoa," thế giới tiên còn gần gũi hơn với thực tại.
Nửa ở Bồng Lai, nửa dưới Trần
Ta đi, trong lúc cả trời xuân
Nồng say thắm nhuộm màu thi cảm
Chợt cánh hoa đào rụng dưới chân
…Theo lối hoa về rẻo bước lên,
Thi nhân luôn tìm thấy sự kết nối giữa thiên nhiên trần thế và cảnh thần tiên Một cánh hoa đào rụng hay một trận mưa hoa có thể dẫn dắt họ đến thế giới mộng mơ Khoảng cách giữa thực tại và mộng ảo trong thơ Thế Lữ thật gần gũi, chỉ cần một khoảnh khắc nhỏ cũng đủ để liên kết hai thế giới Dù sống giữa những bộn bề của cuộc sống, lòng thi nhân vẫn luôn hướng về vẻ đẹp hư ảo của thiên nhiên, nơi mà mọi thứ trở nên mờ ảo và huyền diệu.
Sáng hôm nay sương biếc tỏa mờ mờ
Như hương khúi đượm đầu cau, mỏi raù
Một buổi sáng mới lại đến, không còn sương mù mà ánh nắng đã chiếu rọi khắp nơi, tuy nhiên, bức tranh thiên nhiên vẫn mang vẻ đẹp huyền ảo, nửa thực nửa mơ, hòa quyện giữa sáng và tối Vẻ đẹp của cuộc sống trong thơ ông luôn gắn liền với không khí mơ màng của cõi Bồng Lai.
Thế Lữ khắc họa một thế giới thiên nhiên vừa huyền ảo vừa gần gũi, nơi vẻ đẹp của thiên nhiên không thể che lấp sự sống trần gian Trong thơ ông, thiên nhiên hiện lên rực rỡ, đặc biệt là mùa xuân, nơi người thiếu nữ đang yêu cảm nhận được sự tươi đẹp và linh hồn của cảnh vật Mùa xuân không chỉ đẹp bởi màu sắc, mà còn chứa đựng tình cảm nồng nàn của người thiếu nữ Bên cạnh đó, mùa thu được phác họa với những nét tinh tế, thể hiện đầy đủ không gian, thời gian, sắc màu, âm thanh và tâm trạng con người.
Sương hồng lam nhẹ lan trên sóng biếc
Rặng lau giàxao xác tiếng reo khô
Như khua động nỗi nhớ nhung, thương tiếc
Trong lòng người đứng bên hồ
Mùa thu ấy chuyển động theo thời gian, mang đến không gian sương hồng và âm thanh vang vọng, nhưng vẫn ẩn chứa nỗi buồn man mác Ánh chiều tắt dần và tiếng “xao xác” của răng lau già gợi lên cảm giác bâng khuâng Mùa thu vẫn lưu giữ nỗi buồn từ muôn thuở, nhưng lại mang tâm hồn mới với ánh “hồng lam” và màu “xanh biếc” trong sáng Lòng người dễ rung động trước âm thanh của cảnh vật, tạo nên một mùa thu buồn nhưng vẫn tràn đầy sức sống.
Trong thế giới phong phú của thiên nhiên, thơ Thế Lữ thường khắc họa cảnh núi rừng, với bài thơ "Nhớ rừng" là một ví dụ tiêu biểu Bài thơ không chỉ thể hiện tâm trạng uất hận và căm giận của con hổ mà còn vẽ nên bức tranh hùng vĩ về “cõi sơn lâm” Núi rừng, với vẻ đẹp hùng vĩ tự nhiên, trong tâm tưởng của con hổ lại trở nên dữ dội và lãng mạn hơn bao giờ hết.
Nhớ cõi sơn lâm bóng cả cây già
Với tiếng gió gào ngàn, với giọng nguồn hét núi
Trong thời oanh liệt, chúa sơn lâm thể hiện sức mạnh oai nghiêm giữa cảnh gió gào và thác thét, nhưng cũng có những khoảnh khắc say sưa dưới ánh trăng tan Âm thanh dữ dội từ thiên nhiên như một lời thách thức vũ trụ, phản ánh sức mạnh của núi rừng Bên cạnh đó, thiên nhiên còn mang đến những ngày êm đềm, thơ mộng, đặc biệt là những đêm vàng bên bờ suối, nơi ánh trăng tan tạo nên vẻ đẹp lãng mạn Tuy nhiên, vẻ đẹp ấy cũng đi kèm với sự hoang sơ, hung bạo, như những chiều “lênh láng máu” khi con hổ chờ đợi ánh mặt trời gay gắt Hình ảnh thiên nhiên đáng sợ ấy khắc họa uy lực của con hổ, với những dấu vết chiến thắng trên núi rừng, không chỉ là màu máu của thú rừng mà còn là màu đỏ của ánh sáng cuối cùng của mặt trời trong giờ phút hấp hối.
Mặt trời gay gắt rực rỡ trên núi rừng trước khi đêm xuống, màu đỏ trải rộng như vết máu của những thú rừng trong cuộc chiến với chúa sơn lâm, khẳng định uy quyền của con hổ Cảnh sắc nơi đây vừa mơ màng, thơ mộng với ánh trăng và bình minh, nhưng cũng rùng rợn và hung dữ, chứng tỏ đây từng là lãnh địa của chúa sơn lâm Đối với Thế Lữ, nơi này còn là chốn thanh sạch nhất của cõi trần, với mây núi và cây rừng hòa quyện.
Nước non thanh sạch, cách chừng phồn hoa
Chim đèo nhắn gió đèo ca
Du hồn mơ một giấc mơ không cùng
Cách xa sự ồn ào và náo nhiệt của cuộc sống, núi rừng hiện lên với vẻ đẹp bình dị, trong sáng và thanh thoát Với không gian bao la và khí trời trong sạch, nơi đây giữ trọn vẻ đẹp ban sơ, mang đến cảm giác êm ả như cõi tiên Chính vẻ đẹp trong trẻo của núi rừng giúp con người xua tan những lo lắng, trả lại cho tâm hồn sự thanh thản và mộng mơ.
Trong thơ Thế Lữ, thiên nhiên luôn hòa quyện với âm thanh, tạo nên một không gian tràn ngập âm điệu Tiếng hát của cô sơn nữ, tiếng gọi bên sông, tiếng gió, tiếng chim, và đặc biệt là “Tiếng sáo Thiên Thai” đều góp phần làm nổi bật vẻ đẹp của thiên nhiên Tiếng sáo vang lên khi gần khi xa, với những nốt trầm bổng nhịp nhàng, tựa như một thiếu nữ tự do lướt trên không trung Âm thanh ấy không chỉ là một giai điệu mà còn là sự kết nối giữa thiên nhiên và tâm hồn, mang lại cảm giác êm ái, thanh thoát Tiếng sáo được cảm nhận sâu sắc qua tâm hồn thi sĩ và nét vẽ của họa sĩ, như một hình ảnh uốn lượn trong không gian, quyện chặt với cảnh vật xung quanh Âm thanh vừa cụ thể vừa mơ màng, gần gũi nhưng cũng khó nắm bắt, khiến cho người nghe cảm nhận được sự huyền ảo của thiên nhiên.
Tiếng diều sáo nao nao trong vắt
Trời quang mây, xanh ngắt màu lơ
Thuyền trôi, nước đẩy hững hờ,
Hàng cây lặng đứng trên bờ trông mong
(Hồ xuân và thiếu nữ)
Bốn câu thơ chỉ nhắc đến tiếng diều sáo một lần, nhưng âm vang của nó lan tỏa khắp bức tranh phong cảnh tĩnh lặng Thiên nhiên xung quanh như vắng lặng, khiến cho âm thanh “nao nao” của tiếng sáo diều trở nên rõ nét hơn Tiếng sáo vút lên cao giữa bầu trời xanh ngắt, trầm xuống bên dòng nước và con thuyền, tạo nên cảm giác bâng khuâng, xao động bên hàng cây Dường như nhờ tiếng sáo, bầu trời trở nên xanh đẹp hơn, mọi vật quên đi chính mình và hòa mình vào thế giới âm thanh Nước như ngừng chảy, chỉ nhẹ nhàng đẩy thuyền trôi đi vô định, trong khi cây cối lặng lẽ khắc khoải cùng tiếng sáo.
Thơ Thế Lữ nổi bật với ánh sáng mặt trời rực rỡ và những buổi chiều ấm áp, khác hẳn với thơ xưa thường gắn liền với những đêm trăng sáng.
-Chiều thu đưa lạnh gió heo may ( Giây phút chạnh lòng)
-Nắng chiều xuân rung rinh trong cảnh trời yên lặng (Tiếng chuông chùa) -Với ánh chiều thu bầm tím chân trời (Tình bâng khuâng)
-Nắng chiều tươi nhuốm cảnh trong mơ (Chiều bâng khuâng)
-Một buổi chiều nồng thắm ái ân (Bóng mây chiều)