Thành Phố buồn lăn lóc một màu trăng Anh ân hận đằng sau tường vô nghĩa Để bây giờ thành phố mĩa mai anh Anh không hiểu này xưa em hờn giận Chỉ vì anh không chiều chuộng tình em Vì đê[r]
(1)LÊ TĂNG ĐƯỢC
Mây ôm núi cuối trời mây chao lượn Núi tương tư dãy ngân Hà.
Thà núi chẵn gặp mây Để tỉnh ngộ ngày nhớ nhung Nhớ lại thờ ngơ
Để mây buồn tuổi lặng thầm đi; Núi trơng theo chẵn nói
Cho mây bỏ tình Ngờ đâu suy nghĩ sai lầm
Này lâm vào cảnh lẽ loi Ngày bơ vơ cuối trời
Nổi sầu mong nhớ chở bao canh trường Thương mây ngày trước lịng
Nhớ mây Chiều chuộng hận thê lương Giờ mây phương
Sao không lại ngày yêu Mây ,hãy hiểu cho ta
Núi mơ mộng lòng thủy chung Cũng mây Cao Sang
Nên ta giữ làm Riêng Chiều buông mây miền
Sao không lại ngày mây ơm Tối ơm cảnh hai sầu
Lịng ta đau trơ trơ Nhớ mây ta khóc sương
(2)Qua bao biến đổi than trầm
Tình ta khơng vẹn mây xa Mây ,sao trôi theo
Để ta đau đớn đời đơi cơi Thì thơi núi xin mây
Cho hội kiếp sau chung đường HÒA KHÁNH NGÀY ;12/10/2010 ĐÊM BUỒN NHỚ DUNG
Có lẽ lời chân thật anh em hờn giận vô cớ,nhưng anh lại tự hỏi lịng ta lại để em buồn như thế.anh biết làm giới khơng có em bên cạnh anh.có lẽ có lẽ anh tình em mãi sao
Hãy hiểu cho anh ,trong đời khơng có sai lầm yêu tình yêu vợi …… dung đời anh khơng có em anh tất cả
THÀNH PHỐ BUỒN
TRÍCH ĐOẠN
Tình xót xa em u quay gót Đớn đâu lại rót tình chia ly Dung anh q khó Để người khác có tình em Em có biết đêm anh khóc
(3)Để em buồn nên hai đứa cách ly Chỉ anh cịn việc học sáng tác
Nên không đến với em thường xuyên Nay em trái tim anh không rung chuyễn Bỡi anh khơng nguyện u đời Thành Phố Buồn đêm trời khơng gió Nhưng thấy lạnh khơng có tình em Đêm láng qua mươi
Nhưng anh cịn ngại ngùng khơng nhắn tin Để em biết tim anh bỏ
Cơ giáo khờ giận anh nơi Có lẽ anh người em bỏ
Hay anh bỏ em bên đời Dung ,dung đời biết hết
Một mối tình mà giống hệt phim Anh khơng nghĩ tìm số Để hai đứa khổ nơi